Em mang theo một bóng hình
Hôm nào thầy dạy cho mình năm xưa.
Em mang theo một câu hứa
Lời cô dò dặn, phai chưa bao giờ?
Tình cô như tình mẹ bao la, chúng ta biết lấy gì đong đếm cho vừa đây. Xa trường, xa cô và những nỗi nhớ thì cứ dày lên theo năm tháng. Cứ đến tháng 11 là trong mỗi chúng ta lại bồi hồi xúc động nhớ về thầy cô, nhớ những kỷ niệm tuổi học trò nhớ mái trường xưa và tình yêu học trò thật hồn nhiên, trong sáng.
Tháng 11 gió heo may thổi, mang theo lời nhắn gửi của bạn Nguyễn Tuấn Nam - Sinh viên trường Đại Học Thủy Lợi tới cô Thương trường THPT Nguyễn Huệ Hà Tĩnh.
Tâm sự của bạn Nam như sau :" Cô ạ ! em phải cảm ơn cuộc đời này khi em đã gặp được cô, một người hiểu học sinh hơn ai hết. Một người luôn đặt Học Sinh lên đầu. Còn nhớ những lần chúng ta học từ mới mà lại dùng cử chỉ ấy ạ. Úi zời ơi phải nói là nó nằm lòng luôn ấy. Tuy rằng bây giờ không còn học cô nữa nhưng chúng em sẽ mãi luôn nhớ về cô. Nhớ về lớp học thêm của chúng ta. Nhớ cái cách cô gọi bọn em nào là " Anh Soa", " Nam Lý", "Uyên Trâu"...
Và lời chúc của bạn ấy tới cô : Em (Bọn em) chúc cô luôn Xinh đẹp và luôn là người truyền cảm hứng cho Học Sinh.
Lời nhắn gửi của bạn Nam khiến chúng tôi nhớ về những giờ học vui nhộn bên thầy cô của mình. Những biệt danh bá đạo như một bí mật của riêng chúng ta chỉ có cô, mình và đám bạn cùng lớp biết. Mỗi lần gặp lại cùng gọi nhau bằng biệt hiệu thân thương. Cô gọi từng đứa trò như thể chưa bao giờ có sự chia xa. Bài tập 123 xin chân thành cảm ơn bạn Nam đã gợi nhớ cho chúng tôi những khoảnh khắc đẹp nhất thời học sinh của mình. Xin chúc cô Thương và bạn Nam nhiều sức khỏe và thành công trong cuộc sống.
Mời các bạn xem thêm bài viết và ảnh dự thi của các bạn khác tại đây.